Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Like you

Mối tình thứ 5 của tôi
Anh ấy...
Sao nhỉ, trưởng thành, từng trải, tài giỏi, giàu có, đẹp trai, có gout thời trang.... Tóm lại quá nhiều ưu điểm.
Còn tôi...
Nói thật thì ngoại hình cũng được, hơi béo nhưng được rất nhiều người khen xinh, khá thông minh, học giỏi, ngoan ngoãn, từ bé đến giờ chưa làm thất vọng bố mẹ bao giờ. Cũng có khá nhiều ưu điểm đấy mỗi tội nhược điểm thì vô số, đầu tiên là lười, ít nói, một khi đã thiếu tự tin thì cạy miệng cũng ko nói nửa lời, thứ hai là khá tự cao hay nói cách khác là kiêu, thứ ba, lớn nhất đó là quá ngây thơ, dễ tin người.

Anh ấy thích tôi hay không, tôi không rõ, thực ra tôi nghĩ anh chỉ tán tôi theo gán ghép của mọi người thôi, thế nhưng tôi lại thật sự...đã rung động trước anh. Mỗi lần gặp anh, tôi lúng túng và trở nên ngu ngốc, nói năng lung tung cả lên.
To be continue...

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Love

       Mối tình đầu của tôi, kỷ niệm thời sinh viên đi làm thêm, một boy Hà Nội, dễ thương, cười duyên, đặc biệt ấn tượng nụ cười của người đó, mỗi lần nhìn thấy trái tim tôi lại lỡ nhịp. Đến bây giờ tôi vẫn không rõ là anh ấy có thích mình không hay chỉ đùa cợt cho vui nhưng chỉ có một điều chắc chắn là tôi đã thích người con trai , dó là lần đầu tiên tôi rung động. Vẫn nhớ mãi những kỷ niệm ấy, lúc anh vô tình chạm nhẹ tay tôi và cứ để vậy, lúc 2 đứa ngồi với nhau ở bậc thềm và tâm sự đủ thứ, lúc a và tôi chia đôi một chiếc bánh mỳ trứng ngải cứu ( cái món bình dân mà ngon nhất thời đó ). Tôi chỉ nuối tiếc một việc, tại sao lúc đó lại không đồng ý để anh đưa về nhà, không rõ lý do nữa, chỉ biết cái tính kiêu hãnh của tôi đã làm phá vỡ một mối tình đẹp.....
      Mối tình thứ 2, anh ấy người lớn, lãng mạn, hát hay, luôn tạo cho tôi một cảm giác rất bình yên khi ở bên, dễ chịu như một dòng sông hiền hòa vậy. Tôi biết rõ là tôi thích anh ấy nhưng không hiểu vì sao lại tránh mặt anh ấy nữa.
Tôi quen anh ấy trong dịp đám cưới của một chị trong cơ quan, anh ấy là bạn thân của cô dâu. Hôm ấy lần đầu tiên tôi mặc váy, lần dầu tiên tôi trang điểm thật lộng lẫy, tôi nghĩ anh ấy đã ấn tượng với vẻ ngoài xinh đẹp ấy. Rồi mọi người gán ghép, kêu a đi đẩy xe cho tôi, xin số điện thoại và câu chuyện bắt đầu, những buổi cafe, những câu chuyện không bao giờ dứt, lần anh ấy hát tặng ở caligo, lúc đó tôi có chỉ có một cảm giác duy nhất đó là anh ấy sẽ là người yêu của mình, vừa nghe vừa nhìn anh hát, thực sự tôi rất xúc động, có lẽ đó là lần đầu tiên có người hát tặng tôi. Bức ảnh ấy tôi đã ngắm không biết bao nhiêu lần. Và.... nhiều lắm, thực sự rất nhiều kỷ niệm, thế nhưng tất cả đều đã bị phá vỡ vì tôi, vì tôi sợ, vì sợ anh sẽ coi thường tôi, sợ tôi sẽ xấu mặt, ... Ân hận....
To be continue....